Núi Nemrud: Ngai vàng của các vị thần

August 30, 2024

Trong hơn 2000 năm, những bí ẩn lớn nhất của thế giới cổ đại đã cuốn hút nhân loại. Một vị vua bị lãng quên đã khao khát sự bất tử và được phong thần, một vị thần Pantheon được tôn thờ và kính sợ bởi các nền văn minh dưới những bức tượng khổng lồ. Những tảng đá khổng lồ này không giống bất kỳ gì mà thế giới từng chứng kiến, đứng sừng sững bên những di tích vĩ đại nhất. Vào thời điểm cuối thế kỷ 19, sự phong phú đột ngột từ công nghiệp hóa và sự tò mò tăng cao ở những vùng đất xa xôi đã đánh dấu sự khởi đầu của một kỷ nguyên khảo cổ mới. Các nhà khảo cổ tự hào về việc khai quật những nền văn minh đã mất, còn các nhà tài trợ giàu có từ những phát hiện này đã mở ra con đường thịnh vượng mới.

Người Đức và người Anh dẫn đầu trong lĩnh vực khảo cổ học vào năm 1881 với những khám phá vĩ đại như ngôi đền Pergamum và ngôi mộ của Tutankhamun. Vào năm 1882, Viện Hàn lâm Khoa học Phổ nhận được thư từ Carl Cester, một kỹ sư đường sắt người Đức, người tuyên bố phát hiện các bức tượng khổng lồ trên một ngọn núi ở miền Đông Thổ Nhĩ Kỳ. Ông bày tỏ nhận định rằng những bức tượng này có nguồn gốc từ nền văn hóa cổ xưa của người Assyria.

Mặc dù một số cuộc khảo sát đã được thực hiện trước đó, nhưng đây là lần đầu tiên có thông tin về các biểu tượng khổng lồ này. Ngay lập tức, Học viện đã cử một trong những chuyên gia hàng đầu của họ, Uto Pushin, đến gặp Cester ở Cairo và chuẩn bị cho một chuyến thám hiểm vào vùng Anatolia chưa được khám phá. Vào ngày 30 tháng 4 năm 1882, họ đã đến Adaman, điểm đến cuối cùng sau nhiều ngày vật lộn với các địa hình gồ ghề.

Nhóm thám hiểm đã lên đến đỉnh vào ngày 4 tháng 5, nơi họ bất ngờ phát hiện khu chôn cất trải dài trên mặt đá. Những bức tượng cao hơn 30 ft được khắc trên đá, và vào thời điểm đó, họ nhận thấy một nhân vật cầm gậy trong tay trái, có thể là chân dung của Heracles. Thật đáng kinh ngạc khi Pushin phát hiện ra các dòng chữ Hy Lạp cổ xưa, theo đó có hướng dẫn về những vị thần mà địa điểm này tôn thờ.

Dần dần, nhóm đã làm sáng tỏ danh tính của tác giả các dòng chữ và phát hiện rằng các tượng đài không phải của người Assyria, mà do một vị vua ít được biết đến, Antiochus, người tự xưng là con cháu của cả người Macedonia và người Ba Tư. Dòng chữ này cho thấy rằng một di tích lớn đã được xây dựng để tôn vinh quyền lực và đức tin của một vị vua.

Khám phá này mở ra một cái nhìn mới về sự giao thoa văn hóa giữa Hy Lạp và Ba Tư, điều mà các học giả chưa tìm ra trước đó. Núi Nimrud đã vượt ra ngoài một ngôi đền chôn cất đơn thuần, mà trở thành một điểm đến khảo cổ quan trọng, kết nối hai nền văn hóa vĩ đại.

Các nhà khảo cổ như Teresa Goel cũng đã tham gia để thúc đẩy nghiên cứu và khám phá thêm về khu vực này, dẫn đến nhiều phát hiện đáng giá liên quan đến lịch sử, văn hóa và nghệ thuật của các nền văn minh cổ. Công trình của họ đã mở rộng kiến thức về sự đa dạng văn hóa ở khu vực này.

Sự kết hợp giữa nghệ thuật Hy Lạp và Ba Tư đã tạo nên một kiểu dáng và phong cách độc đáo mà không nơi nào khác có được. Tuy nhiên, cho đến nay, nhiều câu hỏi vẫn chưa được giải đáp về sự tồn tại và di sản của Antiochus và các vị vua kế vị của ông, cũng như về di tích Nimrud, một trong những địa điểm khảo cổ vĩ đại của thế giới.