Những Đứa Trẻ Thất Lạc: Hành Trình Tìm Lại Đứa Trẻ Bên Trong Mỗi Người

August 25, 2024

Trong mỗi con người đều có một phần trẻ thơ, một đứa trẻ không bao giờ phai nhòa. Khi ta lớn lên, đứa trẻ này chẳng hề rời bỏ; nó ẩn sâu dưới những gánh nặng của cuộc sống trưởng thành. Mọi biểu hiện mà chúng ta từng có vẫn tồn tại trong tiềm thức, giữ cho tâm hồn ta sống động cho đến hơi thở cuối cùng. Đây chính là ngôi nhà của chúng ta, những cảnh vật và thiên nhiên là anh chị em, bạn bè trong vũ trụ bao la này.

Con người thường cảm thấy cô đơn, và đó chính là lúc đứa trẻ bên trong bị kìm nén. Niềm vui và tiếng cười thường là những khía cạnh bị chèn ép nhất. Xã hội, với những chuẩn mực nghiêm túc, khắc khe với những ai dám vui đùa; nỗi sợ hãi về những người không nghiêm túc khiến họ ít được tôn trọng. Những cá nhân này không mảy may tham vọng vật chất hay quyền lực; họ sống trọn vẹn trong khoảnh khắc, miễn cưỡng từ bỏ những cám dỗ con người.

Tuy nhiên, việc tận hưởng cuộc sống lại không đem lại cho họ quyền lực hay giá trị bản thân theo cách mà xã hội mong đợi. Chỉ khi vui đùa cùng những đứa trẻ vô tư, ta mới nhận ra bản ngã của mình đang dần biến mất, quay về thời thơ ấu mà không còn lo âu hay muộn phiền. Điều này không chỉ đúng với một cá nhân mà với tất cả mọi người. Khi đứa trẻ bên trong bị kìm nén, chúng ta cũng có xu hướng buộc con cái phải chấp nhận sự kiểm soát mỹ mãn thôi thúc bởi những lý do vớ vẩn.

Những đứa trẻ nghịch ngợm thường không được khuyến khích tự do, vì sự lo ngại về những mất mát vật chất hay sự bẩn thỉu. Nhưng chính sự kiểm soát này phá hủy phẩm chất tinh thần vĩ đại, và lẽ ra những đứa trẻ nghịch ngợm phải được khuyến khích chứ không bị lên án. Những đứa trẻ ngoan ngoãn sẽ được khen ngợi, trong khi những đứa trẻ thích khám phá thì bị quở trách. Khi lớn lên, nếu không được tự do vui chơi, chúng sẽ trở thành những người nổi loạn, và sẽ từ chối việc bị thao túng bởi các lý thuyết tôn giáo hay chính trị áp đặt.

Chúng sẽ sống cuộc sống của riêng mình, theo những đam mê và sức sống của bản thân. Sự nổi loạn đó hoàn toàn tự nhiên, và những đứa trẻ ngoan ngoãn là những đứa trẻ đã mất đi linh hồn bên trong, vì sự thỏa mãn vô điều kiện từ cha mẹ đã khiến chúng trở thành những cá thể phục tùng. Tình yêu của cha mẹ khi điều kiện hóa chỉ làm gia tăng sự tổn thương từ tổ tiên của chính họ.

Đứa trẻ bên trong luôn tràn đầy niềm vui, sự khám phá và tự do. Tuy vậy, quá nhiều lần chúng ta không cho phép nó bộc lộ, buộc phải tuân theo mệnh lệnh của người lớn trong gia đình, giáo viên hay những hình mẫu theo chuẩn mực. Họ thường cho rằng họ biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta, và từ đó, những hành vi không lành mạnh xuất hiện. Chúng ta bị buộc phải vâng lời, sống trong tâm lý nạn nhân, sợ hãi những gì khác lạ.

Chính vì những lý do đó mà niềm vui bị bóp nghẹt từ đầu. Đứa trẻ bên trong luôn vui vẻ, tò mò và khao khát khám phá, nhưng thường không được phép sống thật với bản thân. Hãy bắt đầu sống trọn vẹn, mãnh liệt và đam mê; chúng ta sẽ nhận ra rằng không có gì là ngoài tầm kiểm soát. Điều này mang lại cho ta sự sống động, cảm giác vui tươi tự nhiên, giúp ta phá vỡ mọi giới hạn trong bản thân.

Cuộc đời không chỉ là những điều nghiêm túc và nặng nề. Hãy tận hưởng những khoảnh khắc đơn giản, những tiếng cười tự phát, biến những đam mê thành hiện thực. Để cho đứa trẻ bên trong mình được sống; hãy sống với sự tự do, sáng tạo và dám khác biệt. Cuộc sống là một món quà quý giá; đừng để sự nghiêm túc làm ta quên đi vẻ đẹp của từng khoảnh khắc trọn vẹn. Hãy sống hết mình, vui vẻ và đam mê vì mỗi giây phút đều đáng giá.