Một khi bạn đã thức tỉnh

June 13, 2024

Một thời điểm thức tỉnh sẽ đến trong cuộc đời bạn, khi cuối cùng bạn nhận ra rằng giữa những nỗi sợ hãi và điên cuồng, bạn dừng lại và chọn không tham gia vào vở kịch cuộc đời, và ở đâu đó trong tâm trí mình, bạn nghe thấy một giọng nói vang lên: "Đủ rồi!"

Đủ rồi những cuộc tranh cãi, khóc lóc, trách móc, chửi bới, sĩ vã, mạt sát lẫn nhau, và ngừng đấu tranh để níu kéo mọi thứ. Sau đó, giống như một đứa trẻ im lặng sau cơn giận dữ, bạn lau khô nước mắt và bắt đầu nhìn thế giới bằng đôi mắt khác. Đó là sự thức tỉnh của bạn.

Bạn nhận ra rằng đã đến lúc ngừng hy vọng và chờ đợi điều gì đó thay đổi để mang lại hạnh phúc, sự bình an và viên mãn sẽ không xuất hiện một cách kỳ diệu ở ngã rẽ tiếp theo. Bạn nhận ra rằng thế giới thực không phải lúc nào cũng có cái kết như trong truyện cổ tích và bất kỳ sự đảm bảo nào về việc “mãi mãi thương nhau” cũng không tồn tại. Trong quá trình này, cảm giác bình yên được sinh ra từ sự chấp nhận.

Bạn nhận ra rằng bạn không hoàn hảo và không phải ai cũng sẽ luôn yêu quý, đánh giá cao hoặc chấp nhận con người thật của bạn, và điều đó không sao cả. Họ có quyền đưa ra quan điểm và chính kiến của riêng mình. Bạn học được tầm quan trọng của việc yêu thương và tôn trọng chính mình. Trong quá trình này, cảm giác tự tin được sinh ra từ sự tự chấp nhận bản thân vô điều kiện.

Bạn ngừng phàn nàn và đổ lỗi cho người khác về những điều họ đã làm với bạn - hoặc đã không làm cho bạn - và bạn học được rằng điều duy nhất bạn thực sự có thể tin tưởng là những điều không mong cầu. Bạn nhận ra rằng mọi người không phải lúc nào cũng nói những lời bạn muốn nghe, không phải lúc nào họ cũng có ý tốt về bạn và mọi thứ không phải lúc nào cũng thuộc về bạn. Vì vậy, bạn học cách tự đứng vững và chăm sóc bản thân thật tốt. Trong quá trình này, cảm giác an toàn và bình an được sinh ra từ sự tự lập.

Bạn ngừng phán xét và chỉ trích người khác, bạn bắt đầu chấp nhận người khác như họ vốn là, bỏ qua những thiếu sót và yếu đuối của họ. Trong quá trình này, cảm giác yên bình và mãn nguyện được sinh ra từ sự tha thứ. Bạn học cách mở ra những chân trời mới và những quan điểm khác nhau. Bạn bắt đầu đánh giá lại và xác định lại bạn là ai và bạn thực sự đại diện cho điều gì.

Bạn học được sự khác biệt giữa muốn và cần, bắt đầu từ bỏ các lý thuyết giáo điều và những giá trị mà bạn cảm thấy hào nhoáng, tráng lệ, nhưng thực tế không đáng để tham gia vào ngay từ đầu. Bạn học được rằng sức mạnh và vinh quang thật sự nằm trong sự sáng tạo và phụng sự người khác. Bạn ngừng vận hành cuộc đời của mình theo kiểu “bánh ít cho đi, bánh quy đổi lại”, mà đó đơn thuần chỉ là một “con buôn”.

Bạn học rằng các nguyên tắc như sự trung thực và tính liêm chính không phải là những lý tưởng lỗi thời của một thời đại đã qua, mà là những viên gạch đầu tiên bạn cần để xây dựng cuộc sống bền vững. Bạn nhận ra rằng bạn không cần phải biết tất cả mọi thứ, không phải là nhiệm vụ của bạn để giải cứu thế giới này, và bạn không thể dạy một con lợn biết hát. Bạn hiểu rằng cây thánh giá duy nhất bị thiêu rụi là cây bạn chọn vác và những người tử vì đạo bị thiêu rụi trên cây cột đó.

Về tình yêu, bạn học cách nhìn nhận các mối quan hệ theo thực tế của chúng, chứ không phải theo cách bạn muốn. Bạn học được rằng một mình không có nghĩa là cô đơn. Bạn ngừng cố gắng kiểm soát người khác, tình huống và kết quả. Bạn học cách phân biệt giữa cảm giác tội lỗi và tinh thần trách nhiệm, tầm quan trọng của việc thiết lập ranh giới và học cách nói KHÔNG.

Bạn ngừng làm việc quá chăm chỉ để gạt cảm xúc của mình sang một bên, làm cho mọi thứ trôi chảy và phớt lờ nhu cầu của bản thân. Bạn biết rằng cơ thể của bạn thực sự là một ngôi đền. Bạn bắt đầu quan tâm đến nó và đối xử với nó một cách tôn trọng, bắt đầu bằng việc ăn một chế độ ăn thuần thực vật, uống nhiều nước hơn và dành nhiều thời gian thiền định.

Bạn học được rằng mệt mỏi dẫn đến nghi ngờ, sợ hãi, không chắc chắn, và do đó, bạn dành nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi. Và, giống như thức ăn cung cấp năng lượng cho cơ thể, tiếng cười nuôi dưỡng tâm hồn bạn. Vì vậy, bạn dành nhiều thời gian hơn để cười đùa và vui chơi.

Bạn nhận ra rằng phần lớn những gì bạn nhận được trong cuộc sống là xứng đáng với bạn và phần lớn cuộc đời thực sự là một kế hoạch đã được sắp đặt sẵn. Bạn học được rằng bất cứ điều gì mong muốn đạt được đều xứng đáng để làm và mong muốn điều gì đó xảy ra khác với việc bằng mọi cách biến nó thành hiện thực. Bạn học rằng để đạt được thành công, bạn cần có định hướng, kỷ luật và sự kiên trì. Bạn biết rằng không ai có thể làm tất cả mọi việc một mình và bạn có thể mạnh dạn yêu cầu sự giúp đỡ.

Bạn học được điều duy nhất bạn phải thực sự sợ hãi là chính nỗi sợ hãi. Bạn học cách bước đi trong dũng cảm và vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình bởi vì bạn biết rằng bất cứ điều gì xảy ra, bạn đều có thể xử lý được và thỏa hiệp với nỗi sợ hãi là từ bỏ quyền sống theo ý của mình.

Bạn học cách cống hiến cho cuộc sống của mình và không lãng phí nó khi sống dưới một đám mây đen của sự hủy diệt sắp xảy ra. Bạn học rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng, không phải lúc nào bạn cũng nhận được những gì bạn nghĩ mình xứng đáng, và đôi khi những điều tồi tệ xảy ra với những người tốt. Không nghi ngờ gì cả, bạn học cách chấp nhận rằng không chỉ có cá nhân bạn phải chịu đựng điều đó.

Bạn học rằng không ai trừng phạt bạn và mọi thứ không phải lúc nào cũng là lỗi của người khác. Đó đơn giản chỉ là cuộc sống. Bạn học cách thừa nhận khi bạn sai và xây dựng những cây cầu để kết nối thay vì những bức tường để chặn lại. Bạn học rằng những cảm xúc tiêu cực như giận dữ, ghen tị và oán giận phải được nhận biết và chuyển hóa, nếu không chúng sẽ bóp nghẹt cuộc sống của bạn và đầu độc cả thế giới xung quanh bạn.

Bạn học cách biết ơn và cảm thấy thoải mái với những điều đơn giản mà chúng ta dường như coi là đương nhiên, những thứ mà hàng triệu người trên trái đất chỉ có thể mơ ước như: có tủ lạnh để đựng thức ăn, nước sạch để uống, một chiếc giường êm để ngủ, vòi sen nước nóng để tắm.

Bạn bắt đầu tự chịu trách nhiệm về mình và tự hứa với mình rằng sẽ không bao giờ phản bội bản thân và không bao giờ phớt lờ tiếng nói mà trái tim bạn mách bảo. Bạn giữ nụ cười trên môi, tiếp tục tin tưởng và luôn cởi mở với mọi khả năng tuyệt vời. Bạn treo một chiếc chuông gió bên ngoài cửa sổ để có thể lắng nghe tiếng gió thổi.

Cuối cùng, với lòng dũng cảm trong trái tim, bạn đứng vững, hít thở sâu và bắt đầu thiết kế cuộc đời mà bạn muốn sống tốt nhất có thể.